Thứ Bảy, 5 tháng 6, 2010

Thực sự là bố chẳng chịu được cái cảnh Bin tồ khóc lóc, dĩ nhiên là chỉ một lúc sau là lại cười (không cười thì ăn đòn).
Bố mua cho Bin 1 cái ống nhòm xịn, nhưng đang thích quá, quay lại thì đã thấy "cáo già gian ác lù lù" sau lưng.
Bin khóc rồi nhìn bố, thế là đủ. Nhìn vào mắt Bin bố thấy như Bin nói :"Chẳng nhẽ cái ống nhòm đắt thế này à? Bố lại lừa Bin!". Bố xấu hổ quá phải bỏ đi, mắt long lên, chắc là tìm đứa nào để đánh.
Quanh đó chỉ có mỗi một đứa đáng ăn đòn thôi.
Sự chịu đựng của bố là có giới hạn, rồi xem xem "tiền và quyền" nó to đến đâu... Bọn nhà quê ấu trĩ!!!

Nhìn ra giáo dục trẻ em ở một vài nước.

Lại ngụ ngôn...

Ngày xửa ngày xưa, các cảm xúc như Hạnh Phúc, Nỗi Buồn, Thông Thái, Tình Yêu…chung sống với nhau rất hòa thuận tại một hòn đảo nhỏ giữa đại dương mênh mông.

Thứ Sáu, 4 tháng 6, 2010

Ngày mai mẹ lại đón mặc cho Bin cứ gào không. Bố buồn hẳn vì trưa mai phải đối mặt với một khoảng thời gian chia ly nhiều nước mắt đau nhức ruột gan, và... thể nào cũng phải nói dối Bin.
Sao mà buồn thế...
Ai lồng tiếng "Người dơi" cho Bin đây ??? Hu hu!!! Bao nhiêu là phim hay không được xem, lại phải đi siêu thị...

Phần kết


Từ lần sau, sách vở, tài liệu chỉ đưa link thôi nhé. Đưa tùm lum vào đây loãng hết cả blog.

Thứ Năm, 3 tháng 6, 2010

Bài diễn văn hay nhất thế kỷ XX.

Diễn văn của luật sư Georges Graham Vest tại một phiên tòa xử vụ kiện người hàng xóm làm chết con chó của thân chủ, được phóng viên William Saller của The New York Times bình chọn là hay nhất trong tất cả các bài diễn văn, lời tựa trên thế giới trong khoảng 100 năm qua.

Thứ Tư, 2 tháng 6, 2010

Chương VI: 5 cách hiệu quả để tăng cường cảm xúc tích cực

Sắp được ăn mít nữa rồi, chú vừa mang ra một quả mít to tướng!!!
À, hôm qua bố cân cho Bin rồi kêu ầm lên. Gì mà Bin ăn nhiều hơn cả bố mà chả lên cân được là bao nhiêu, có khi cân bị hỏng. Chỉ được mỗi cái Bin khỏe, chả ốm lần nào.

Thần Hạnh phúc

Có một cậu bé muốn được gặp Thần Hạnh Phúc. Cậu bé nhét quần áo vào một chiếc balô bé xíu, cùng một hộp bánh quy và một chai nước ngọt rồi lên đường.
Bố đang tập làm WAP, vui ghê, quên mọi chuyện. Cái trang mobile là làm thử đó...

Thứ Ba, 1 tháng 6, 2010

Bin có bộ câu cá rồi nhé, có hẳn chín con cá, bây giờ câu cá ở nhà vô tư!
Thế là mẹ rủ đi chơi vô ích. Thôi, mẹ vẫn có người để quan tâm mà....
Thích quá, mất điện nhưng măm cơm vẫn vui! Vui quáááááááá... đây này.

Trẻ thông minh nhờ một câu hỏi.

Hàng triệu người đã nhìn thấy quả táo rơi, nhưng chỉ có Newton biết hỏi “tại sao”? C.J. Simister, nhà giáo dục học, giám đốc Chương trình phát triển nhận thức của đại học Northwood, Anh đã viết rất nhiều sách hướng dẫn giáo dục trẻ mọi lứa tuổi trở nên độc lập, sáng tạo và đặc biệt là có tư duy phản biện.

Người lớn ơi, xin một lần lắng nghe trẻ em nói...

Người lớn luôn muốn trẻ em có tâm hồn rộng mở, luôn muốn ngắm nhìn nét hồn nhiên trên gương mặt ngây thơ. Nhưng người lớn đang đánh cắp tuổi thơ của trẻ em theo cách chúng ta tưởng rằng tốt đẹp.
Hôm qua Bin đã biết bênh mẹ rồi nhé, như thế bố đỡ buồn lúc mẹ đón. "Ước gì... mẹ không đón".
Hôm nay bố hứa cho Bin cái này hay lắm!

Thứ Hai, 31 tháng 5, 2010

Chương V: Lưu dấu bản sắc.

Vẫn có cách để trẻ thích sách hơn game.

Với sự ra đời của quá nhiều các loại hình giải trí thì thói quen đọc sách dường như bị lãng quên. Và nếu bạn muốn tập cho trẻ thói quen tuyệt vời này thì hãy làm cho chúng nghĩ rằng đọc sách là một cách để giải trí, chứ không phải bị bắt buộc.
Con mèo béo ị lười biếng, phải xử lý!


Thứ sáu có phim "Ông già bóng bay", phải ở nhà để xem bố lồng tiếng thôi!

Chủ Nhật, 30 tháng 5, 2010

Thông báo!

Từ nay Bin đồng ý cho bố nhờ cái blog này để lưu nhiều bài có tính giáo dục. Sách thì bố đọc hết cả rồi, tìm được cái gì chưa đọc thì hay quá. Giống như cái chữ bố vừa viết treo ở nhà :"Học hải vô nhai"!
Bây giờ bố chuyển sang audio-book  rồi. Lúc nào rỗi là ghé tai nghe điện thoại là đọc sách. Bê quyển sách mãi cũng chán... Giống như Bin đánh răng í mà. Bố toàn đánh răng cho Bin - "Đánh răng là để sạch răng chứ không phải là ra vẻ ta đây đánh răng"!!!!

Chương IV: Câu chuyện nhỏ của Tom.