Thứ Năm, 27 tháng 9, 2012

Tối hôm qua cả nhà buồn quá. Chú Dũng thì cáu, gọi điện mắng bác sỹ ở Đoàn (chú này hứa hôm qua đến khám con Xúc-xích mà), nhưng bác sĩ bảo chết nhanh thế không phải do virus, mà do tổn thương nội tạng. Chắc là nó ăn phải cái gì rất sắc.

Lúc ăn cơm cả hai đều nhớ con Xúc-xích vẫn ngồi chỗ nào, cái mặt nó rình rập (để ăn vụng) ra sao. Lúc bị mắng nó lục cục cái đầu chui vào gầm giường thế nào...

Buổi tối làm thật nhiều bài để quên, học luôn cả bài mới cô Nga chưa dạy. Bố mua cho Bin bộ lắp kỹ thuật lớp 4, Bin lắp cái đu ngon lành. Nhưng lúc sắp đi ngủ, thì nhớ kinh khủng. Bin không dám khóc trước mặt bố, bố chắc là biết vì mắt Bin lúc nào cũng đầy nước.

- Sao vậy Bin?
- Không biết con Xúc-xích có mách ông Trời không?
- Mách cái gì?
- Mấy lần Bin quên không cho nó uống nước ở cái bát quy định.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét